Thằng con khóc thét bởi sự biến thái của bà mẹ kế, Vân đã dùng chìa khóa riêng. Không còn vẻ hiền dịu thường ngày, chỉ còn cặp mắt sắc lạnh nhìn nó: – Thế này là thế nào? Nó đờ người! Nó rơi vào một hoàn cảnh quá khủng khiếp. Nó còn có thể biện minh gì đây. Nó chưa kịp định thần thì đã ăn trọn một cái tát nảy đom đóm mắt! – Đồ mất dạy. Tao bảo mày đi giặt quần áo mà mày làm cái trò mất dạy này à! Mày nhìn lại mày xem! Nó hoảng loạn như sắp khóc! Rồi nó liên tiếp lĩnh trọn những cú tát nảy lửa vào mặt. Rồi chị Vân túm đầu nó dúi dụi. Nó khuỵu