4 chị em gái vui sướng vét máng nhau, biết lúc này mình cười có phải rất gượng gạo hay không. “Không sao, anh là người khác giới đầu tiên và duy nhất có thể vào phòng tôi, bất luận là hiện tại hay tương lai, mặt khác, cảm ơn anh…” Giọng điệu nói chuyện của Lãnh Băng Sương rất kiên định, nhưng đến cuối, lại toát ra một câu “cảm ơn anh”. Tiếng cảm ơn này làm cho tôi như trong sương mù, 2 cặp sinh đôi vui sướng vét máng nhau hoàn toàn bối rối. Nói cảm ơn hẳn là tôi mới đúng, được nàng cứu, ăn ngon mặc sướng. “Vì sao lại nói cảm ơn tôi? Hẳn là tôi phải cảm ơn cô mới đúng